fragum
(Latina)
Etimologie
Din proto-indo-europeană *dʰrHǵ-o- sau *sróh₂gs („strugure”). Confer greacă ρώγα (róga).
Pronunție
- AFI: /ˈfraː.ɡum/
Substantiv
Declinarea substantivului frāgum | ||
n. | Singular | Plural |
Nominativ | frāgum | frāga |
Genitiv | frāgī | frāgōrum |
Dativ | frāgō | frāgīs |
Acuzativ | frāgum | frāga |
Ablativ | frāgō | frāgīs |
Vocativ | frāgum | frāga |